Khi Lý Lạc cảm nhận được biến động không gian đã lắng lại, dưới chân hắn truyền đến một luồng khí tức cực kỳ âm lãnh, luồng khí tức đó khiến toàn thân hắn ngứa ngáy, mơ hồ có ảo giác như lớp da sắp tự động bong ra.
Lý Lạc cúi đầu, chỉ thấy phiến đá dưới chân mang một màu trắng bệch loang lổ, trên đó còn ẩn hiện những tơ máu. Hắn phóng tầm mắt ra xa, nơi nào cũng là một màu tương tự.
Tựa như nền đất dưới chân được làm từ da của một gã khổng lồ đã chết, khiến người ta không khỏi rùng mình.
Lý Lạc hít sâu một hơi, đè nén cảm giác ngứa ngáy trên da, đoạn đánh giá xung quanh.